Ký ức buồn và tình yêu thương cha mẹ vô bờ bến của nữ sinh K12 Dược

Đăng ngày 13/12/2018
12.795 lượt xem
Đăng ngày 13/12/2018
12.795 lượt xem
Chia sẻ: Icon facebook Icon X Icon Pinterest
carpentry-mark
Từ giờ con sẽ phải học nói câu “Con yêu bố mẹ nhiều lắm!” nhiều hơn, phải trân trọng những ngày tháng mà bố mẹ vẫn ở bên con, dõi theo từng bước đi của con trên đường đời.
Từ giờ con sẽ phải học nói câu “Con yêu bố mẹ nhiều lắm!” nhiều hơn, phải trân trọng những ngày tháng mà bố mẹ vẫn ở bên con, dõi theo từng bước đi của con trên đường đời.

Lời chia sẻ của một bạn sinh viên K12 Dược sau những tiết học kỹ năng mềm nghe sao mà xúc động. Không chỉ dừng lại ở một bài thu hoạch, đó là tình cảm chân thành, những tâm tư tình cảm từ tận đáy lòng dành cho cha mẹ. Dù trong kí ức của bạn ấy có những chuyện buồn, tủi hổ nhưng trong tận cùng sâu thẳm trái tim là tình cảm chan chứa dành cho cha mẹ.

Cùng lắng lại một phút để nghe những lời tâm tư của người bạn ấy nhé!

Chào bố mẹ thân yêu của con!

Chắc bố mẹ sẽ bất ngờ lắm đúng không ạ? Bất ngờ từ dòng thư đầu tiên con đã gửi lời yêu thương đến bố mẹ - điều mà con chưa từng nói với bố mẹ bao giờ cả.

Con biết, khi con sinh ra đã làm bố mẹ thất vọng rất nhiều bởi con là con gái, không phải là con trai. Con biết, trước con đã có rất nhiều “chị” đã không thể chào đời. Ngày con sinh ra đã là nỗi thất vọng lớn với bố mẹ. Bố thì bị các bác, các chú trong họ chế giễu, mẹ thì nghe những lời nói không hay về mình.

Chính vì thế, khi lớn lên, con luôn mặc đồ con trai, đầu húi cua. Thời đó, mấy đứa bạn hay trêu con trông giống như một con điên, không ai thèm chơi với con.
 


Ảnh minh họa.
Bố

Không chỉ giống như “một con điên”, con còn rất lười học. Lớp một, con chưa biết đếm, chưa biết nhận mặt chữ, đánh vẫn cũng không nổi, đã thế con còn chẳng thèm học trên lớp. Đến giờ, con vẫn còn nhớ buổi họp phụ huynh năm lớp hai, cô giáo nói con học dốt quá không khéo không lên lớp được. Tối hôm đó, bố đã đánh con “lên bờ xuống ruộng”, tím cả má vì tội học dốt. Bố bảo chỉ có học mà không nên thân. Con chỉ biết khóc trước mặt bố.

Từ hôm đó, mặc dù bố rất bận (mẹ đi lao động nước ngoài) nhưng tối nào bố cũng kèm con học cho đến khi tự con làm được mới thôi. Buổi học nào cũng đầy roi vọt, tiếng mắng chửi bởi bố mong con trở thành đứa trẻ trí khí hơn, biết những mục tiêu của bản thân hơn.

Mẹ

Mẹ có biết, chính những lần mẹ đánh, mẹ chửi con đã khiến con trở nên chai sạn không? Cách mẹ mắng con, dùng những từ ngữ khiến con có cảm giác mẹ không phải là mẹ của con.

Mẹ ạ, lần đầu tiên con tặng quà 8/3 cho mẹ, mẹ còn nhớ mình đã làm gì với nó không? Đó là bức tranh mà cô giáo con nói rằng “hãy vẽ những tâm tình yêu thương mẹ vào đó với những lời chúc thật sự ý nghĩa dành cho mẹ”. Con đã rất hào hứng, dồn hết tình cảm của mình vào đó để mẹ thấy được con yêu mẹ nhiều như thế nào. Nhưng chính mẹ là người đã kết thúc những tưởng tượng đẹp đẽ trong con. Mẹ cầm bức tranh, không nghe những lời chúc từ con mà ném thẳng bức tranh vào thùng rác.

Từ đó con nhận ra rằng, mẹ không cần những tình yêu thương từ những món quà đó, và con sẽ không bao giờ tặng mẹ bất cứ món quà nào, sẽ không nói những câu yêu thương nào nữa bởi nó có ý nghĩa trong mẹ đâu.

Mẹ luôn chỉ trích con thế này thế kia, mẹ luôn nghe người khác hơn tin con. Mẹ chưa bao giờ tìm hiểu con đúng hay sai mà chỉ thẳng tay tát con, chửi mắng con.

“Con yêu ba mẹ nhiều lắm!”

Lên lớp 10 con định hướng mình sẽ học ngành y vì rất thích môn sinh học. Tuy nhiên khi con nói với bố mẹ về dự định của mình thì bố mẹ gạt đi vì sợ con giống chị, vì gia đình mình không có người thân làm trong ngành y. Bố mẹ đã phản đối con học ngành y đến cùng.

Áp lực càng lớn hơn khi con lên lớp 12. Con cố gắng phấn đấu học tập thật tốt để bản thân có một tương lai tươi sáng hơn. Nhưng khi con nhận được giấy báo điểm thi thì con hoàn toàn suy sụp và thất vọng về bản thân mình. Con đã rất buồn, suy sụp vì không đỗ được vào trường mà mình mong muốn. Ngôi trường ao ước đã đóng sập ngay trước mặt con.

Con nhận thấy bố đã thất vọng nhiều như thế nào vì niềm tin bố đặt vào con là rất lớn bởi con là một đứa chăm học với lịch học dày đặc: Buổi sáng trên trường, chiều học thêm, tối học trung tâm, nhà thầy, và về nhà vẫn học. Con biết, bố mẹ nào cũng mong con mình đỗ đạt thành tài. Thật lòng, con xin lỗi bố mẹ.

 

Gia đình là tình cảm thiêng liêng và là bến bờ bình yên nhất của mỗi con người.

Và rồi bố mẹ đã quyết định đăng ký cho con theo học ngành Dược Trường Đại học Đại Nam. Khi bước chân vào giảng đường, nghe những bài giảng của thầy cô con mới hiểu được những điều mà bố mẹ đã trải qua, những khó khăn vất vả của bố mẹ đã chịu đựng để mong con có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Con hiểu bố mẹ là người thương con nhất, luôn luôn lo lắng cho chúng con, lúc nào cũng sợ hai chị em con khổ, không được bằng bạn bằng bè.

Cảm ơn bố mẹ đã sinh ra và yêu thương con đến nhường này. Cảm ơn bố mẹ đã giúp con hiểu hơn để con có thể tìm thấy tương lai tươi đẹp hơn. Để có được ngày hôm nay, con hiểu rằng tất cả đều bắt đầu từ bàn tay bùn đấy, giãi dầu mưa nắng của bố mẹ.

Bố mẹ ạ, con hứa sẽ học tập thật chăm chỉ để không phụ lòng kỳ vọng của bố mẹ. Con sẽ là người thành đạt để tự hào đứng trước bố mẹ, nói với bố mẹ rằng “Con đã thành công”.

Có lẽ từ giờ con sẽ phải học nói câu “con yêu bố mẹ” nhiều hơn, phải trân trọng những ngày tháng mà bố mẹ vẫn ở bên con, dõi theo từng bước đi của con trên dòng đường đời.
Con sẽ nói thật nhiều, thật nhiều rằng “Con yêu ba mẹ nhiều lắm!”.
 
Con của bố mẹ
 

Đăng ký tư vấn tuyển sinh 2025

Năm 2025, Trường Đại học Đại Nam tuyển sinh 36 ngành đào tạo thuộc các khối ngành: Sức khoẻ, Kỹ thuật - Công nghệ, Kinh tế - Kinh doanh và Khoa học Xã hội & Nhân văn.
Đăng ký ngay để nhận
Quỹ học bổng và hỗ trợ học phí lên tới 55 tỷ đồng
admissions student background
Bạn cần nhập lại thông tin này.
Bạn cần nhập lại thông tin này.
Bạn cần nhập lại thông tin này.
Bạn cần nhập lại thông tin này.
background image
Đăng ký ngay để nhận
Quỹ học bổng và hỗ trợ học phí lên tới 55 tỷ đồng
admissions student background